06/01/2015
Sáng nay Nàng được mẹ đánh thức lúc 5h50, Nàng rất vất vả để uốn éo cái thân còn đang ngáy ngủ, nhưng vì không muốn mẹ buồn nên Nàng vẫn cố ngồi dậy một cách tỉnh táo.
Đúng 6h Nàng lui cui dẫn chiếc xe ọc ạch ra ngoài đầu hẻm, ba lẻo đẻo theo sau nhìn cái dáng lui hui của Nàng mà mẹ vui không tả nổi. Cuối cùng cũng xong chục vòng để vào nhà chuẩn bị cho việc tắm rửa, trong lúc chờ đợi mẹ đi một vèo lên chợ để chuẩn bị bửa ăn cho ngày.
Khi về đến nhà Nàng đang chuẩn bị quần áo bỏ vào cặp, mẹ tư vấn thêm cho Nàng nên mặc đồ dài do đang vào mùa đông sẽ giúp Nàng ấm, đi đường cũng ít bụi, tuy nhiên quần Jean phải kết hợp với áo phông mới hợp. Dù là sáng này làm rất tốt nhưng tật la cà của Nàng không thể thay đổi được, vẫn thích lòng vòng không chịu tập trung ngồi đợi ba.
Chợt mẹ nghe "bét...bét" mẹ chỉ kịp nhìn thấy cái roi đỏ của ba đã quất 2 cái rất mạnh vào sau dợm chân của Nàng, Nàng lủi thủi quay mặt ra hướng cửa trong khi trước đó là hướng xuống chỗ mẹ đang đứng, ra hè để mang giày, nước mắt Nàng lấp ló ở 2 hàng mi nhưng không dám nức nở vì sợ ba nện thêm nữa, mẹ từ dưới bếp chạy lên chỉ kịp ôm con và hỏi "con có đau không?" Nàng trả lời "Con muốn xuống hỏi mẹ là mang đôi giày nào thôi mà ba đánh con, con không biết".
Nhìn vẻ mặt đầy uất ức của Nàng mà mẹ giận điên người lên và đã quát ba "tại sao lại đánh vào chân đau của con, sao lại vội đánh vậy".
Ba là thế đó, nhiều lúc mẹ cũng rất buồn vì tính nóng nảy của ba, mặc dù mẹ cải nhau với ba trước mặt Nàng như thế là không đúng, nhưng mẹ vẫn làm vì mẹ muốn Nàng hiểu rằng "Dù là người lớn hay nhỏ, cũng có những lúcđúng lúc sai, và biết cách để xin lỗi một cách chân thành". Và mẹ muốn Nàng hiểu rằng "Hôm nay con rất ngoan, thật sự Nàng đã biết cố gắng...mẹ hiểu và ghi điểm điều này cho Nàng".
Trong cuộc sống, có những lúc người lớn phải biết nhận lỗi nếu thật sự mình sai, đó không phải là mất "Uy" mà thể hiện mình tôn trọng con trẻ, thưởng phạt phân minh, đúng sai rõ ràng...công bằng cuộc sống. Không có Tiên cũng không có Thánh sống trên cuộc đời này, nó là cuộc sống thực tại.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét